Subscribe: RSS Twitter

Khi đó “chung cư” chỉ là khu tập thể cũ kỹ, cửa thì ở trong nhà nhìn ra thấy hết bên ngoài. Một buổi trưa, hai vợ chồng tôi đang “yêu đương” thì vợ tôi khẽ đẩy vai tôi thở gấp gáp:
– Anh! Anh – Mạnh – Lên… Mạnh… lên!
Được lời như cởi tấm lòng, tôi “làm tới” luôn. Vợ tôi la càng to tôi càng yêu dữ dội. Chợt vợ tôi kéo chăn:
– Anh Mạnh… hàng xóm lên chơi… kìa!

 

Có thể bạn quan tâm truyên cười hiện đại

© 6604 Cổng thông tin điện tử xã Hồng Phong - Ninh Giang - Hải Dương